Nhớ thầy Cao Bá Quát
Thương ai bảy nổi ba chìm nước non
Trăng kia khi khuyết, khi tròn
Tinh thần phản kháng vẫn còn sáng soi
Sóng Hồng
Thầy thương sĩ tử không may
Văn này, chữ ấy mấy ai dám bì
Ghét thay thói cũ trường qui.
Trọng hiền tài.
Phải đâu vì thân quen.
Lệ rơi thấm với muội đèn
Trái tim nhỏ những giọt khuyên tròn vòng
Hỡi ơi, một phút mủi lòng
Nổi chìm kiếp ngắn, long đong ngày dài
Đầu chỉ cúi trước hoa mai(1)
Đã Tâm đáng nể, lại Tài nên kiêng
Giá chi trời phật còn thiêng
Đạp vua chúa dưới xích xiềng buộc chân(2)
Tiếng thầy quát những câu thần
Vẫn sang sảng, vẫn thấy gần đâu đây!…
(1) “Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” (Cao Bá Quát)
(2) “Một chiếc cùm lim chân có đế Ba vòng xích sắt bước thì vướng” (Cao Bá Quát)