Ngẫu cảm 8
Rằm xuân rờ rỡ trăng tròn
Tình thơ gợi nhớ nơi con ra đời!
*
Báo xuân góp mặt đủ nhà
Xem xong lại cứ ngỡ là chưa xem
*
Có gì thì có tức thời
Không gì, cố suốt cả đời vẫn không
*
Làm thơ ư?
Chữa một nỗi buồn bằng một nỗi buồn lớn hơn
*
Thơ làm cụ thể những gì trừu tượng
Và làm trừu tượng những gì cụ thể
*
Thử tưởng tượng: Nếu không có Đại cáo bình Ngô, chiến thắng của Lê Lợi sẽ kém hào hùng và sang trọng đi biết bao
*
Đừng tìm thi sỹ đẹp
Hãy tìm những vần đẹp của thi sỹ
*
Đừng hỏi nhà thơ sao xanh và gầy
Máu của họ đã dùng làm thuốc tăng lực cho câu và chữ
*
Nhuận bút thơ không phải lúc nào cũng rẻ
Đôi khi nó là cái quí nhất của một đời người
*
Anh uống ly nước mơ vào cho tỉnh!
Tôi ngỡ ngàng: em nói hệt như thơ
*
Đã quá tuổi tứ tuần
Nên thấy mê tứ tuyệt?
Thơ in cả trăm lần
Vẫn bắt đầu tập viết!
*
Nhà phê bình phải đồng thời là nghệ sĩ sáng tạo
Nếu không, họ chỉ là cây bút xóa, chẳng lưu lại dấu ấn gì
*
Bạn muốn viết truyện ngụ ngôn không?
Bạn cứ việc kể về mình và thay vì xưng tên thì bạn đổi thành mèo mun hay trống choai chẳng hạn
*
Bạn có muốn chuyện kể của bạn hợp logic?
Bạn cứ ghi đúng như nó đã xảy ra
*
Chuyện ngụ ngôn như có phép thần
Nó lập tức phóng to hơn tác giả lớn và thu nhỏ hơn tác giả nhỏ của chính nó
*
Tôi hay giật mình trước chuyện ngụ ngôn
Sao hắn biết về mình mà viết nhỉ?
Và chợt buồn cười: mình thật trẻ con
Chuyện đã có trước mình non thế kỷ
*
Thơ văn đối với cuộc đời như dầu nhớt đối với cỗ máy