Quê hương thi sĩ Phú Thò
Chè xanh, cọ biếc, mập to trái chuồi
Lòng còn nhớ mãi cái buôi
Đầu làm phân bắc, chăn nuồi đàn bo
Đặng Hấn

Đặng Hấn
Học toán xong rồi nghiên cứu toán / Rồi đi dạy toán chục năm ròng / Năm mươi tuổi bỗng thành nhà-thơ-trẻ / Chuyên làm thơ cho lứa tuổi nhi đồng.
-
-
Cầm chùm cúc gọi tên niềm hạnh phúc
Nhớ mắt em…
Nhớ góc vườn hầm mẹ cỏ lên xanh.
Máu thấm đất nuôi ta thành dũng sĩ -
Quê ta nước úng, nước cường
Đêm về sáng, thức bên giường, lo mưa…
Thời loạn lạc đã qua chưa?
Vẫn còn đây: pháo đài xưa Đồng Bằng -
Đã từng thịt chó lá mơ
Chống tình lệch nhịp, nuôi thơ, giữ hồn
Vội gì lo giải Quí Đôn
Hãy kiếm xị cồn lưng lửng chiều nay -
Ông giằng búi tóc. Ông khóc ông cười…
Còn hai con mắt khóc người một con
Ngàn thu rớt hột mưa nguồn
Đêm trăng ngắm lá hoa cồn hiện lên -
Hỡi ơi đúng độ xuân hồng
Tỳ bà nhạc tắt, ngô đồng lá rơi
Tinh hoa gửi lại cho đời
(Xưa tinh huyết đã tặng “người khỏa thân”?)