Bùi Hoàng Tám
Đã từng thịt chó lá mơ
Chống tình lệch nhịp, nuôi thơ, giữ hồn
Vội gì lo giải Quí Đôn
Hãy kiếm xị cồn lưng lửng chiều nay…
Bùi Hoàng Tám đã từng mở quán bán thịt chó để ổn định kinh tế đặng có thể yên tâm theo đuổi nàng thơ. Dù ông tỏ ra dứt tình với thơ:
Thà rằng thịt chó lá mơ
Còn hơn làm những câu thơ tầm thường.
nhưng lúc nào cũng bần thần ngơ ngẩn làm ảnh hưởng đến công việc hàng họ. Vợ ông đã phải bực mình: “Thơ! Thơ với chả thẩn! Có mà dí l… vào thơ!”. Trong một bữa nhậu với bạn bè máu me thơ phú, Bùi Hoàng Tám đã thấm say, trầm ngâm đọc:
Vợ tôi nửa dại nửa khôn
Một ngày mấy bận dí l… vào thơ.
Một bạn thơ (Xuân Đam?) vừa thông cảm với bạn, vừa chạnh nghĩ cảnh mình liền đọc nối:
Vợ tôi dở tỉnh dở mơ
Một ngày mấy bận dí thơ vào l…
(Còn vài bạn thơ góp thêm nhiều câu khác, song không tiện chép ra đây).
Giải thưởng Lê Quí Đôn là giải thưởng của Hội Văn Nghệ Thái Bình.
Trong bài thơ trên nhắc hai tác phẩm của Bùi Hoàng Tám từng trúng giải thơ Lục Bát báo Giáo Dục và Thời Đại: LỆCH NHỊP:
… Éo le chắc lép là Trời
Bắt tôi lệch nhịp với người tôi yêu
Em là sáng, tôi là chiều
Ban trưa ở giữa với nhiều nhớ mong
Biết rồi em sẽ lấy chồng
Tôi về sống nốt cho xong một đời
Thương chồng em, thương vợ tôi
Thương bao đôi lứa trên đời lệch nhau
và bài ANH CÒN LƯNG LỬNG CHIỀU NAY:
Nào em – em rót nữa đi
Uống vì còn sống
Uống vì còn say
Nếu không có buổi chiều nay
Thì anh biết buộc chuỗi ngày vào đâu?
Chén này đã đổ sang nhau
Cho kỳ mặt rượu nát nhàu thì thôi
Cho kỳ lẫn lộn buồn vui
Cho câu thấp thoáng – cho lời trăm năm
Cho kỳ bóng nắng sủi tăm
Cho xâm xẩm nhớ – Cho đằm đặm quên
Cho kỳ tốc áo em lên
Ném đời anh xuống cho quên ngọn ngày
Anh còn lưng lửng chiều nay
Và còn lưng lửng chén này
Nào em!
Bùi Hoàng Tám chưa cho in tập thơ riêng nào (dù ông đã cho in báo chí địa phương và trung ương khá nhiều), nhưng chỉ đọc đôi bài của ông ta đã thấy ông quả là thi sĩ.
Bùi Hoàng Tám sinh năm 1958 tại Thái Bình, mấy năm nay ông làm phóng viên “Nhà báo và công luận” ở Hà Nội.