Bạn bè rủ đi chơi xa
Còn em trông nhà, có ngại ngần chi
Nhưng rồi anh lại không đi
Vì anh chợt nghĩ: Em thì ai trông?
Không gian thương
-
-
Hồi còn lên chín, lên mười
Em sang xin lửa nhà tôi mỗi ngày
Thoắt thôi, tưởng mới đâu đây
Mặt xưa lem nhọ, má nay ửng hồng -
Cảm ơn em – một bông hồng
Đem hương thơm mát ướp nồng tim anh
Tay em là búp chồi xanh
Lời em là áng hương thanh trong ngần -
Bỗng dưng nhớ mắt trong xanh
Trong như giếng ngọc trong lành… xót xa!
Cái ngày tưởng đã lâu la
Lần đầu em hẹn qua nhà em chơi -
Cầu nào cũng chữ I
Nhưng chỉ là I ngắn
Cầu nơi đây lạ lắm:
Làm hẳn chữ Y dài -
Đường nhà em tới nhà anh
Đường đôi nên mới hóa thành song song
Sông Thương nước chảy đôi dòng
Tình thương nỡ để đôi lòng cách xa