Với hình mũi tên hướng trời xanh vút lên
Mang khát vọng tự do tròn thế kỷ
Có nhiều tháp ngày nay đã cao hơn thế
Sừng sững trong lòng người, cao nhất vẫn Eiffel
Thơ tình
-
-
Anh chẳng thể làm thơ tình hay được
Tình nên thơ thường cay đắng lại nhiều
Dẫu đôi lúc mình gây nhau, to tiếng
Ví với bão dông anh thấy ngượng thế nào! -
Giống cha giống mẹ như in
Khuôn mắt của mẹ, cái nhìn của cha
Giống mình xưa, khác mình xa
Cái ta đã mất, mãi ta vẫn còn! -
Hồi còn lên chín, lên mười
Em sang xin lửa nhà tôi mỗi ngày
Thoắt thôi, tưởng mới đâu đây
Mặt xưa lem nhọ, má nay ửng hồng -
Cảm ơn em – một bông hồng
Đem hương thơm mát ướp nồng tim anh
Tay em là búp chồi xanh
Lời em là áng hương thanh trong ngần -
Bỗng dưng nhớ mắt trong xanh
Trong như giếng ngọc trong lành… xót xa!
Cái ngày tưởng đã lâu la
Lần đầu em hẹn qua nhà em chơi