Sài Gòn ngày nắng chang chang
Đêm về thành phố sáng choang như ngày
Trưa chờ, khát một áng mây
Tối chơi, thèm một lùm cây dịu đèn
Thơ tình
-
-
Gặp nắng, anh yêu nắng
Gặp mưa, anh yêu mưa
Anh muốn hôn lên một bông hoa
Anh thủ thỉ tâm tình cùng cây lá -
Từ độ anh gặp em
Vũ trụ như đột biến
Trăng sao sáng trời đêm
Như từ đâu mới đến -
Không phải nàng Mạnh Khương bơ vơ thủa trước
Mà là em đứng tựa vai anh
Thôi em đừng xôn xao nữa
Kẻo ngực em che hết cả Trường Thành -
Người phóng viên nhiếp ảnh
phòng bên giọng chua chát:
Thế giới này hệt như âm-bản
Tốt-xấu, trắng-đen lộn sòng! -
Biển Xôtri hay biển An-na-pa thì cũng vậy
Cũng mặn như nước mắt, khác gì đâu
Anh khỏa mạnh vào bao la Hắc Hải
Em thấy không: sóng dội ở Vũng Tàu