Hai giờ chưa thấy em sang
Giữa trưa, trời nắng chang chang ấy mà
Ba giờ chưa thấy em qua
Đâu phải việc nhà mà bỏ đi chơi
Thơ cho người lớn
-
-
Một tuần có bảy ngày thôi
Nhớ ơi là nhớ, nhiều ơi là nhiều
Lẽ nào như thế là yêu?
Bảy ngày, cả bảy buổi chiều ngẩn ngơ! -
Sài Gòn ngày nắng chang chang
Đêm về thành phố sáng choang như ngày
Trưa chờ, khát một áng mây
Tối chơi, thèm một lùm cây dịu đèn -
Gặp nắng, anh yêu nắng
Gặp mưa, anh yêu mưa
Anh muốn hôn lên một bông hoa
Anh thủ thỉ tâm tình cùng cây lá -
Từ độ anh gặp em
Vũ trụ như đột biến
Trăng sao sáng trời đêm
Như từ đâu mới đến -
Thôn cha là Văn Hanh
Phú Ân là làng mẹ
Hợp tác lên cấp cao
Nhập vào thành Văn Phú