Tình người cũng theo định luật Niu-tơn
Xa nhau, buồn nhớ hóa bình phương
Trái táo thì rơi về trái đất
Người thương, hồn vía – phía người thương
Tác giả
Đặng Hấn
Đặng Hấn
Học toán xong rồi nghiên cứu toán / Rồi đi dạy toán chục năm ròng / Năm mươi tuổi bỗng thành nhà-thơ-trẻ / Chuyên làm thơ cho lứa tuổi nhi đồng.
-
- ThơThơ cho người lớn
Giữa phố lớn Sài Gòn Trưa một ngày giữa thế kỷ 20 Hỏi thầm một cô gái trẻ
bởi Đặng HấnLành hay dữ thế ơi em?
Mắt môi xanh đỏ, dầu kem sực mùi
Dầy dầy, lồ lộ… Hỡi ơi
Phải đâu bãi tắm, phố người lại qua -
Mùa đông
Tới rồi
Tuyết rơi
Tuyết rơi -
Ngay cạnh đây, 60 năm trước nhà thơ nằm xuống
Giờ người hiện về thành một nhà ga
Có cô sinh viên tay cầm bó hoa
Mắt nhìn đồng hồ nhà ga, xem đồng hồ của mình -
Ngồi buồn ta rủ nhau cười
Mặc cho ai bảo hở mười cái răng
Trời cười móm khuyết vừng trăng
Đất vui mùa vụ, cười bằng hoa tươi -
Học cùng trường, lại cùng quê
Hơn ta mấy tuổi, bạn về nghỉ hưu
Mới qua điện réo, chuông reo
Nay mong ngóng, chỉ tiếng kêu ve sầu