Từ ngày người ấy đi xa
Chị tôi nhan sắc nhạt nhòa gió mưa
Việc soi gương cứ dần thưa
Chị hay mang ảnh ngày xưa ra tìm…
Đặng Hấn
Đặng Hấn
Học toán xong rồi nghiên cứu toán / Rồi đi dạy toán chục năm ròng / Năm mươi tuổi bỗng thành nhà-thơ-trẻ / Chuyên làm thơ cho lứa tuổi nhi đồng.
-
-
Một tòa sẵn đúc thiên nhiên
Đậm đà nét bút, vẻ nhìn vẻ tươi
Phong tư tài mạo tót vời
Càng treo giá ngọc, phẩm người càng cao -
Đau đôi đoạn, đứt đôi hồi
Miệng túi càn khôn thắt lại rồi
Đã quyết chẳng mong sum họp mãi
Xếp tàn y lại để dành hơi -
Đỉnh Everest vút thẳng lên mặt trời
Vì sao quanh năm đóng băng buốt rét?
So khoảng cách đến mặt trời âu vẫn thế thôi
Với mặt đất ấm nồng đã quá nhiều cách biệt -
Như tung xúc xắc, ngẫu nhiên
Về quê, anh ở bên em trên tàu
Chuyện đôi ta tiếp về sau
Lửa _ rơm, qui luật phải đâu tình cờ! -
Có phản ứng gì giữa chúng mình đây?
Bạn bè ai cũng muốn làm xúc tác
“Rượu trong mắt khi nhìn nhau say đắm
Dấm trong lòng khi đứng lặng chờ ngây”