Cái hố phòng không trên đường Thợ Nhuộm
Đúng rồi, góc phố, lùm cây
Năm qua tôi xuống hố này tránh bom
Nước lên quá gối, đen ngòm
Muỗi bay và nhái đẻ con từng bầy
Bây giờ cũng hố này đây
Buông thừng, em kéo gầu đầy nước lên
Áo em dầu mỡ lấm đen
Giặt xong, trông lại mới nguyên, sạch lành
Phải rồi, đây cái giếng xinh
Nhành hoa tím cũng nghiêng mình vấn vương
Xưa nay vẫn chuyện bình thường:
Ở đâu nước cũng là gương soi trời
Hà Nội 1974