Sơn Tinh – Thủy Tinh
Chuyện kể ngày xưa nàng Mỵ Nương
Cô công chúa quý của Hùng Vương
Tiếng tăm lừng lẫy về nhan sắc
Lại rất tài hoa, rất dễ thương
Hai tráng sĩ thầm yêu, trộm nhớ
Muốn làm rể quý của Hùng Vương
Sơn Tinh xin cưới nàng làm vợ
Nhưng Thủy Tinh đâu có chịu nhường
Lễ vật Sơn Tinh mang đến trước
Vua vui lòng gả Mỵ Nương cho
Thủy Tinh đến chậm, lòng ghen tức
Quyết phá cho tan cuộc hẹn hò
Gọi nước biển, sông cùng vạn suối
Dâng lên tưởng ngập tới trăng sao
Nhưng không thắng được tài thần núi
Nước cứ dâng hoài, núi cứ cao…
Nhắc đến Sơn Tinh ta mến phục
Chuyện xưa truyền mãi với thời gian
Nhưng còn ngàn vạn Sơn Tinh mới
Đang ở sông Đà, ở Trị An
Sơn Tinh xưa chỉ dâng cao núi
Để tránh nước lên của Thủy Tinh
Sơn Tinh nay lấp sông, ngăn suối
Bắt nước tuân theo ý thích mình
Bắt Thủy Tinh làm ra ánh sáng
Đem vui tươi đến vạn muôn người
Sơn Tinh lao động quên ngày tháng
Chẳng phải vì riêng một lứa đôi