Lạ kỳ từ dạo biết em
Anh yêu, anh quý màu đen vô cùng
Làn da trắng mịn lạ lùng
Áo càng đen, má càng hồng đó sao?
Không gian thương
-
-
– Phía sau trăng có gì?
Nhìn mắt em tôi hỏi
Liếc trăng, em nhíu mày
– Chắc lại vài chú Cuội! -
Anh tật bệnh giống như Hàn Mặc Tử
Có khác là thơ viết dở, chưa hay
Anh nhan sắc so Trương Chi chẳng kém
Thua một điều: Giọng hát chẳng ai say -
Lần đầu tôi tập ký tên
Ngày nào tập cũng đặc liền mấy trang
Nhỏ bạn ngồi chung một bàn
(Bạn bè vẫn bảo nó “gian” nhất đời) -
Một hôm em bất chợt
Xui tôi cưới vợ mau
Em bảo em mơ ước
Được làm cô… phù dâu! -
Như tung xúc xắc, ngẫu nhiên
Về quê, anh ở bên em trên tàu
Chuyện đôi ta tiếp về sau
Lửa _ rơm, qui luật phải đâu tình cờ!