Bước đi một bước…lại dừng
Nắng thoai thoải nắng, chiều lưng lửng chiều
Nhớ gì như nhớ người yêu
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn.
Vỏ ốc và sỏi màu
-
-
Nhà tôi Xuân về ríu ran giọng Nam chen giọng Bắc
Đĩa dưa mừng Xuân, củ kiệu lẫn củ hành
Cải lương rất mùi, chuyện vui rất mặn
Men đế Long An say nếp cái Thái Bình -
Em nói: Anh là trụ cột của gia đình
Là cây bách, cây tùng cho em nương bóngEm nói: Không gia đình nào nhiều gieo neo vất vả như ta
-
Hỏi cây gì mà hoành tráng vậy?
Cây bê tông!
Hỏi lá hoa gì mà tươi rói thế ?
Lá, hoa nilông! -
Danh thơm nghe đã lâu rồi
Về thăm lại được em mời tận tay
Men dâng cuối mắt, đầu mày
Tưởng đâu thác lũ quanh đây cuộn trào -
Đón bao độ xuân qua
Rễ bền, thân gốc vững
Đã quá tuổi rộ hoa
Tới kỳ phô thế đứng!