Nội đã tám mươi mốt
Mà chẳng khác bé Phương
Đi chơi cháu phải dắt
Bữa dùng thìa xúc cơm.
Thơ
-
-
Anh không cần nhìn lịch
Vẫn biết mùa lại qua
Đố em vì sao đấy
Dù anh luôn trong nhà -
Khi anh viết bài thơ đồng thoại
Dù mèo hay chuột cũng là anh
Khi trong thơ anh có lời trách móc
Ý nghĩ đầu tiên anh tự trách mình -
… Nhớ từ chiếc áo em phơi
Lối em đi, chỗ sân chơi cuối tuần
Cầu thang, phòng học, nhà ăn…
Bao nơi nhớ bấy nhiêu lần em ơi! -
Yêu em (yêu vụng yêu thầm)
Lúc đi đã nhớ, khi nằm còn mơ
Anh ươm khóm cúc trước nhà
Mong tình yêu nở như hoa anh trồng -
Tối qua Phương xem xiếc
Đi xe đạp trên dây
Cô diễn viên giỏi tuyệt
Cứ như có cánh bay…