Hoa quì nở dọc đường đi
Cái màu hoa cứ gợi về người thân
Lên cao, sao nắng nhạt dần
Tưởng đâu trời đất thêm gần, mà xa
Thơ cho người lớn
-
-
Từ phòng máy tính về nhà
Gặp em tất tưởi đạp ra chợ chiều
Phố nghèo, quán lá đìu hiu
Rau già, cà úa, thịt thiu… mua gì? -
Về thăm quê vợ Trà Vinh
Lạ chưa, chẳng khác Thái Bình quê anh
Cũng là quê của đồng xanh
Miền quê sông nước chảy quanh êm đềm -
Hai lần anh hỏi nhà đâu
Hai lần em bảo: Qua cầu chữ Y!…
Em cười, có ẩn ý gì
Bắt anh phải vượt cầu chi trong đời? -
Suốt ngày anh trực chiến
Anh không đi khỏi nhà
Súng trường anh để sẵn
Báo động là đem ra -
Võng anh em ngả người vào
Gối anh em để tóc dào dạt trôi
Ly anh em chạm đôi môi
Ghế anh em tựa lưng ngồi suốt trưa