Làng
Xa lâu, vừa bước về làng
Trẻ già hay biết đã sang thăm nhà
Tôi mời điếu thuốc, chén trà
Thưa “quanh quéo bà con nhà”(*) bác ơi.
Nơi đây tôi khóc chào đời
Rạ rơm thơm giấc mơ tôi đêm dài
Nơi tôi mót lúa, mót khoai
Đánh dậm đồng ngoài, cất vó đồng trong
Mẹ lo cấy hái đổi công
Chị lo chợ Lụ, chợ Vông Lần hồi…
Mà đâu chỉ một nhà tôi
Mỗi nhà là mỗi cảnh đời truân chuyên
Làng tôi ít bạc, nghèo tiền
Chỉ con người hiền, giầu có tình thương
Năm tôi cắp sách tới trường
Mỗi lẫn thi đậu, cả làng mừng vui
Cánh diều bè bạn vui chơi
Lại theo về hát lưng trời véo von
Cây đa đứng đợi mỏi mòn
Lúa xưa mẹ cấy vẫn non mướt đồng
Lẽ nào cái có về không
Để hương tảo mộ cháy lòng tái tê!
Rời làng độ ấy tôi đi
Nào tôi làm được những gì cho quê?
Dăm câu thơ
Viết vụng về.
(*) Câu nói của một cụ già trong làng đã trở thành phương ngôn.