Lên ông
Quý yêu tặng cháu đích tôn Đặng Gia An
Xuân này tôi đã “lên ông”
Có thằng cháu nội những mong cùng chờ
Cánh cò, cánh vạc, ầu ơ…
Lòng vui tôi lại ngâm thơ, ghép vần…
Cháu nằm phải bước nhẹ chân
Cháu ăn phải có múa lân, làm hề
Muốn tè là cháu cứ tè
Chẳng kiêng bốn bề khách khứa thơm tho
Cháu tôi nhỏ mà quyền to
Cháu thăng chức tất tật cho cả nhà:
Mẹ, ba, cô, bác,ông, bà…
Tôi già, không cháu đố mà lên ông!
Lời khen, câu chúc rộn phòng:
Trắng da giống mẹ, môi hồng giống cha
Giống ông trán bướng nhô ra
Mắt xanh tròn hệt mắt bà đấy thôi…
Từ nay ngày tháng năm trôi
Tôi không chỉ có thiệt thòi đâu nghe
Thấp dần, còng xuống là tre
Lớn lên vươn thẳng, cận kề: có măng!