Ngôi nhà 320 cây cột
Viết cho Hân và Phương
Ba mẹ dựng cho các con ngôi nhà có 320 cây cột(*)
Nhưng các con không nhìn thấy cột nào đâu
Trong lòng đất chúng trăm năm bền chắc
Vì đã được luyện trong muối mặn, gió giông và sóng bạc đầu
Trên 320 cây cột này con mặc sức cùng bạn bè nhảy múa
Leo cầu thang xương cá để lên lầu…
Nhà xây xong, hai cái núng đồng tiền trên má mẹ con thành hai cái muỗng
Nước da tiểu thư sao giống gạch nung già
Râu cằm ba dài thành dây thép buộc
Khắp thân mình xương xẩu cũng nở hoa !
Xương bánh chè như đá lát nền bốn-sáu
Xương ống chân như sắt gân “fi” 16 Liên Xô
Mà cần quái gì. Có phải nuôi lấy thịt đâu mà cần mập
Trên mỗi rẻ xương sườn ba sẽ viết một câu thơ!
Đó là bài thơ mai này con ca hát
Là vòm trời qua khung cửa đã khép vẫn sáng xanh
Là hoa tím bìm bìm từ hàng rào lối xóm
Cũng chia vui tìm sang nở trước mành…
Nhưng con đừng quên có 320 cây cột
Ngày đêm lo gồng gánh dưới chân mình!
Bình Thạnh 1991
(*) 320 cây cừ tràm