Cơm chay xứ Huế
Đã ra với Huế – xứ thiền
Tình đời dẫu mặn, vẫn nghiền cơm chay
Vả thì chát, bạc hà cay
Bạn rằng: đặc sản xứ này thơm tươi
Ghi ở đảo Yến
Nghe xưa: để lấy tổ yến
Mỗi ngày mấy mạng rụng rơi
Vua chúa xưa ăn yến tiệc
Hóa ra ăn cả thịt người.
Nghịch lý tuổi già
Cái thời húp cháo, ăn khoai
Hàm răng chắc khỏe, gặm nhai thỏa lòng
Giờ: xương, thịt, cá… khỏi mong
Thì răng sâu, rụng, mòn, long… Đủ trò!
Thợ dây đồng
Thợ dây đồng đôi tay dẻo dai
Da như tạc bằng đồng vừa đen, vừa đỏ
Sẹo đạn thù, sẹo bỏng đồng xen kẽ
Bắt tay ai nắm chặt muốn đau tay!
Nhớ Xuân quê Bắc
Xa Bắc đã hơn mười bốn xuân
Đón xuân tất cũng bấy nhiêu lần
Phải đâu mới mẻ, đâu xa lạ
Sao mỗi năm thêm nhớ bội phần?
Vợ và mẹ
Anh đi dạy học, ra đầu ngõ
Em đuổi theo anh, chải lại đầu
Mới hay lòng vợ hay lòng mẹ
Đích thực tình yêu cũng giống nhau
Thư em
Suốt một tháng mùa đông
Ba mươi ngày an ủi:
Nếu hôm nay thư tới
Mai còn gì mà mong!
Chùm sáu – tám bốn câu tặng vợ
Bước đi một bước…lại dừng
Nắng thoai thoải nắng, chiều lưng lửng chiều
Nhớ gì như nhớ người yêu
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn.
Em tôi
Em tôi không biết nói nhiều
Với em, yêu nghĩa là yêu thôi mà
Bao lời ân ái, thiết tha
Đều qua ánh mắt, đều qua nụ cười