Thư em
Suốt một tháng mùa đông
Ba mươi ngày an ủi:
Nếu hôm nay thư tới
Mai còn gì mà mong!
Đã bao lần anh trách:
Người đâu mà vô tình
Nhìn phong bì thư trước
Bỗng làm anh giật mình:
Lương tháng anh để lại
Đủ mua mấy con tem?
Hai con đòi tiền học
Em chưa có việc làm
Lòng muốn nhận thư em
Miệng bảo: đừng viết nữa!
Tuyết cứ rơi ngoài cửa
Gớm, sao mà rơi êm!
Hôm nay thư tới rồi
Vui muốn trào nước mắt
Rõ ràng tuyết vẫn rơi
Mà bỗng trời bừng nắng
Nắng Sài Gòn đấy hẳn
Chao ôi, có lẽ nào
Phong thư thì mỏng mảnh
Bầu trời thì rộng, cao…
Petchiagorsk Mùa Đông 1988-1989