Xa Bắc đã hơn mười bốn xuân
Đón xuân tất cũng bấy nhiêu lần
Phải đâu mới mẻ, đâu xa lạ
Sao mỗi năm thêm nhớ bội phần?
Nhà tôi
-
-
Anh đi dạy học, ra đầu ngõ
Em đuổi theo anh, chải lại đầu
Mới hay lòng vợ hay lòng mẹ
Đích thực tình yêu cũng giống nhau -
Suốt một tháng mùa đông
Ba mươi ngày an ủi:
Nếu hôm nay thư tới
Mai còn gì mà mong! -
Bước đi một bước…lại dừng
Nắng thoai thoải nắng, chiều lưng lửng chiều
Nhớ gì như nhớ người yêu
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn. -
Em tôi không biết nói nhiều
Với em, yêu nghĩa là yêu thôi mà
Bao lời ân ái, thiết tha
Đều qua ánh mắt, đều qua nụ cười -
Em dặn: “Ở Huế về nhớ mua nón cho em”
Anh trốn bạn đi tìm, cứ lo mình vụng sắm
Trao nón rồi, hồi hộp đợi em khen
Em tủm tỉm: “Nón bài thơ… ngâm dấm!”