Hỏi cây gì mà hoành tráng vậy?
Cây bê tông!
Hỏi lá hoa gì mà tươi rói thế ?
Lá, hoa nilông!
Thơ tình tặng vợ
-
-
Không phải nàng Mạnh Khương bơ vơ thủa trước
Mà là em đứng tựa vai anh
Thôi em đừng xôn xao nữa
Kẻo ngực em che hết cả Trường Thành -
Người phóng viên nhiếp ảnh
phòng bên giọng chua chát:
Thế giới này hệt như âm-bản
Tốt-xấu, trắng-đen lộn sòng! -
Biển Xôtri hay biển An-na-pa thì cũng vậy
Cũng mặn như nước mắt, khác gì đâu
Anh khỏa mạnh vào bao la Hắc Hải
Em thấy không: sóng dội ở Vũng Tàu -
Không thấy mặt trời
Không thấy mặt trời đâu
Mà rực rỡ muôn ngàn tia nắng
Tiếng chim hót, tiếng suối rừng phát sáng -
Hoa quì nở dọc đường đi
Cái màu hoa cứ gợi về người thân
Lên cao, sao nắng nhạt dần
Tưởng đâu trời đất thêm gần, mà xa