Cảm ơn em – một bông hồng
Đem hương thơm mát ướp nồng tim anh
Tay em là búp chồi xanh
Lời em là áng hương thanh trong ngần
Đặng Hấn
Đặng Hấn
Học toán xong rồi nghiên cứu toán / Rồi đi dạy toán chục năm ròng / Năm mươi tuổi bỗng thành nhà-thơ-trẻ / Chuyên làm thơ cho lứa tuổi nhi đồng.
-
-
Đúng rồi, góc phố, lùm cây
Năm qua tôi xuống hố này tránh bom
Nước lên quá gối, đen ngòm
Muỗi bay và nhái đẻ con từng bầy -
Bỗng dưng nhớ mắt trong xanh
Trong như giếng ngọc trong lành… xót xa!
Cái ngày tưởng đã lâu la
Lần đầu em hẹn qua nhà em chơi -
Ngôi nhà 320 cây cột Viết cho Hân và Phương Ba mẹ dựng cho các con ngôi nhà có 320 cây cột(*) Nhưng các con không nhìn thấy cột nào…
-
Nào đâu chỉ ước mơ con
Điều cha mẹ đã mỏi mòn chờ mong
Niềm vui rạng sớm mai hồng
Mà sao nước mắt lưng tròng, lạ chưa? -
Xuân này tôi đã “lên ông”
Có thằng cháu nội những mong cùng chờ
Cánh cò, cánh vạc, ầu ơ…
Lòng vui tôi lại ngâm thơ, ghép vần…