Hoa ngẫu nhiên
Hoa ngẫu nhiên Bạn ạ: “Người ta – Hoa của đất” (*) Đúng ra con gái mới là hoa Nụ hoa tươi tắn, luôn e ấp Cánh khép đã hương
Lời trâu đầu năm sửu
Tôi là con trâu kéo cầy, gặm cỏ
Đừng thấy vạt cỏ non mà tưởng tôi nhàn
Trong huyết quản máu cần lao thắm đỏ
Nào phải đâu dòng mỡ tham quan.
Mừng bạn cưới vợ
Hôm nào ngỡ cháy thành than
Mà nay muốn chạy gọi làng mà la
Bời bời thu mới nhận ra
Con chim không biết bay mà vẫn thiêng
Nghĩ về tục ngữ
Ai hàm răng bền chắc
Thường rất sớm bạc đầu
Ấy mới là một góc
Vẹn toàn người dễ đâu!
Người lái xe qua đường chiến tranh
Đường chiến tranh như mê hồn trận
Mê hoặc người bằng sự hiểm nguy
Tim giật thót mà mắt căng hết độ
Mải ngắm chỗ này, tiếc chỗ kia!
Nhớ thầy Cao Bá Quát
Thầy thương sĩ tử không may
Văn này, chữ ấy mấy ai dám bì
Ghét thay thói cũ trường qui.
…
Thơ ở Thác Bà
Cỏ ngâm nước cỏ úa tàn
Nước lui, cỏ lại lan man nhánh chồi
Nhìn thân cổ thụ nổi trôi
Lại nhình lên cỏ lưng đồi xanh non.
Bạn cũ
Bạn cũ mười người gặp lại
Chín người tóc vẫn còn xanh
Hỡi ơi! Rặt đầu tóc nhuộm
Chuyện toàn nhắc thuở chiến tranh!
Nhớ thời bánh sắn nhân khoai
Gặp nhau trên đất Sài Gòn
Bạn bè ngồi nhắc mất còn những ai…
Nhớ thời bánh sắn nhân khoai
Trắng đêm Phúc Xá “gạo” bài. Rõ thương: