Cảm ơn em – một bông hồng
Đem hương thơm mát ướp nồng tim anh
Tay em là búp chồi xanh
Lời em là áng hương thanh trong ngần
Hạnh phúc đơn sơ
-
-
Đúng rồi, góc phố, lùm cây
Năm qua tôi xuống hố này tránh bom
Nước lên quá gối, đen ngòm
Muỗi bay và nhái đẻ con từng bầy -
Bỗng dưng nhớ mắt trong xanh
Trong như giếng ngọc trong lành… xót xa!
Cái ngày tưởng đã lâu la
Lần đầu em hẹn qua nhà em chơi -
Ngôi nhà 320 cây cột Viết cho Hân và Phương Ba mẹ dựng cho các con ngôi nhà có 320 cây cột(*) Nhưng các con không nhìn thấy cột nào…
-
Nào đâu chỉ ước mơ con
Điều cha mẹ đã mỏi mòn chờ mong
Niềm vui rạng sớm mai hồng
Mà sao nước mắt lưng tròng, lạ chưa? -
Xuân này tôi đã “lên ông”
Có thằng cháu nội những mong cùng chờ
Cánh cò, cánh vạc, ầu ơ…
Lòng vui tôi lại ngâm thơ, ghép vần…