Con gà từ mờ đất
Đã cặm cụi kiếm mồi
Cọng cỏ cũng hiếm hoi
Hạt thóc rơi lép kẹp
Vỏ ốc và sỏi màu
-
-
Gió biển đêm về mơn trớn mát
Biển ru như tiếng hát người thân
Năm canh trằn trọc không yên giấc
Ừ nhỉ, mình đâu kẻ bội ân! -
Chó sủa to, không dữ
Nhà rộng cửa, rộng lòng
Vợ tôi là phụ nữ
Vâng, tôi là đàn ông! -
Tôi là con trâu kéo cầy, gặm cỏ
Đừng thấy vạt cỏ non mà tưởng tôi nhàn
Trong huyết quản máu cần lao thắm đỏ
Nào phải đâu dòng mỡ tham quan. -
Hôm nào ngỡ cháy thành than
Mà nay muốn chạy gọi làng mà la
Bời bời thu mới nhận ra
Con chim không biết bay mà vẫn thiêng -
Ai hàm răng bền chắc
Thường rất sớm bạc đầu
Ấy mới là một góc
Vẹn toàn người dễ đâu!