Tự kiêu
Hôm qua vừa mới bi quan
Những ngày sống ở thế gian phí hoài
Một ngày không một ban mai
Một ngày sống trọn cả hai buổi chiều
Mới hình như được em yêu
Mà anh đã hóa tự kiêu khi nào
Cánh tâm hồn vút trăng sao
Bao nhiêu dự định lớn lao nẩy mầm
Ngây thơ, nhí nhảnh, thâm trầm…
Biết bao cô gái dưới tầm mắt anh
Mát thơm, hạnh phúc, tươi lành
Phải chăng trời đất riêng giành anh, em?
Đã làm, ai cũng phải khen
Đã yêu, ai cũng phải ghen với mình
Có gì đâu, giá trị anh
Cao hay thấp cũng ở tình yêu em